Thuốc là một phần thiết yếu và quan trọng của các dịch vụ chăm sóc sức khỏe trong tất cả các nền văn hóa và xã hội. Nhìn chung, thuốc thường là một thành phần thiết yếu của nhiều chương trình phòng chống bệnh và hầu như tất cả các kế hoạch điều trị bệnh. Người ta ước tính rằng chi phí cho các vấn đề với việc sử dụng thuốc bằng hoặc lớn hơn chi phí của thuốc. Thuốc cũng ngày càng đắt đỏ và chi phí của chúng đang ảnh hưởng đến khả năng chi trả cho việc chăm sóc sức khỏe.
Các loại thuốc không đạt tiêu chuẩn, pha trộn, không có giấy phép và giả / dán nhãn giả / giả mạo là một vấn đề đang gia tăng làm tổn hại sức khỏe. Chính vì thế cần có một hệ thống đảm bảo tính toàn vẹn của chuỗi cung ứng thuốc để đảm bảo giá trị thuốc dùng để phòng bệnh và điều trị bệnh nhân.

 

1. Vai trò của dược sĩ trong dược phẩm

Dược sỹ là những chuyên gia y tế được đào tạo và huấn luyện đặc biệt, chịu trách nhiệm bởi chính quyền quốc gia hoặc cơ quan thích hợp khác (ví dụ: tiểu bang hoặc tỉnh) với việc quản lý phân phối thuốc cho người tiêu dùng và tham gia trong những nỗ lực thích hợp để đảm bảo sử dụng an toàn và hiệu quả của họ. Hiện nay, các tổ chức, chuyên gia dược phẩm đều công nhận ngày rằng việc chỉ cung cấp thuốc cho người tiêu dùng là không đủ để đạt được các mục tiêu điều trị. Để giải quyết các nhu cầu liên quan đến thuốc này, dược sĩ đang chấp nhận trách nhiệm cao hơn đối với kết quả của việc sử dụng thuốc và phát triển thực hành của họ để cung cấp cho bệnh nhân các dịch vụ sử dụng thuốc tăng cường.
Là các chuyên gia chăm sóc sức khỏe, dược sĩ đóng vai trò quan trọng trong việc cải thiện khả năng tiếp cận với chăm sóc sức khỏe và thu hẹp khoảng cách giữa lợi ích tiềm năng của thuốc và giá trị thực tế nhận được và nên là một phần của bất kỳ hệ thống y tế toàn diện nào.
Những hướng dẫn này nhằm cung cấp một mô tả về những cách mà dược sĩ có thể cải thiện việc tiếp cận chăm sóc sức khỏe, tăng cường sức khỏe và sử dụng thuốc thay mặt cho bệnh nhân mà họ phục vụ. Vai trò của FIP là cung cấp sự lãnh đạo cho các tổ chức chuyên nghiệp dược phẩm quốc gia, từ đó cung cấp động lực cho việc thiết lập các tiêu chuẩn quốc gia. Yếu tố quan trọng là sự cam kết của nghề dược trên toàn thế giới trong việc thúc đẩy sự xuất sắc trong thực tiễn vì lợi ích của những người được phục vụ. Công chúng và các ngành nghề khác sẽ đánh giá nghề dược về cách các thành viên của nó
chuyển sự cam kết đó thành thực tiễn trong tất cả các cơ sở, đặc biệt là các cơ sở dược phẩm cộng đồng và bệnh viện.

2. Triết lý về thực hành nhà thuốc thuốc

Nhiệm vụ của thực hành nhà thuốc tốt là góp phần cải thiện sức khỏe và giúp đỡ bệnh nhân có vấn đề về sức khỏe để sử dụng thuốc tốt nhất.
Có sáu thành phần cho nhiệm vụ này:
+ Sẵn sàng cho bệnh nhân có hoặc không có cuộc hẹn
+ Xác định và quản lý hoặc xử lý các vấn đề liên quan đến sức khỏe
+ Nâng cao sức khỏe
+ Đảm bảo hiệu quả của thuốc
+ Ngăn ngừa tác hại từ thuốc
+ Sử dụng có trách nhiệm các nguồn lực chăm sóc sức khỏe hạn chế.
Trong môi trường cộng đồng, dược sĩ nên được công nhận là các chuyên gia chăm sóc sức khỏe mà có thể tư vấn cho bệnh nhân về các vấn đề liên quan đến sức khỏe. Bởi vì
sản phẩm và dịch vụ chăm sóc sức khỏe có sẵn từ dược sĩ, một số vấn đề có thể được quản lý tại điểm chăm sóc (nhà thuốc) này. Các vấn đề cần chẩn đoán bổ sung hoặc phương pháp điều trị không có sẵn từ dược sĩ có thể được giới thiệu cho các chuyên gia chăm sóc sức khỏe hoặc nơi chăm sóc khác chuyên sâu hơn, chẳng hạn như bệnh viện.
Để cải thiện việc sử dụng thuốc, dược sĩ có trách nhiệm về nhiều mặt của quá trình sử dụng thuốc, mỗi trong số đó đều quan trọng để đạt được kết quả tốt từ điều trị. Điều này bắt đầu với việc đảm bảo tính toàn vẹn của chuỗi cung ứng thuốc, bao gồm phát hiện các loại thuốc giả / dán nhãn giả / giả mạo / giả, đảm bảo bảo quản thuốc đúng cách và chuẩn bị chất lượng thuốc khi cần. Nó cũng bao gồm đảm bảo việc kê đơn thuốc đúng cách để chế độ dùng thuốc và dạng bào chế là phù hợp; hướng dẫn sử dụng phải rõ ràng; thuốc có tương tác phải được biết trước và dự đoán trước các phản ứng phụ có thể xảy ra, bao gồm dị ứng và chống chỉ định khác.
Một thành phần quan trọng khác của nhiệm vụ này là hỗ trợ bệnh nhân và những người
quản lý thuốc để hiểu tầm quan trọng của việc dùng thuốc đúng cách, bao gồm thời gian sử dụng thuốc, thực phẩm hoặc các loại thuốc khác cần tránh khi sử dụng thuốc và những gì mong đợi sau khi dùng thuốc. Theo dõi quá trình điều trị để xác minh hiệu quả và tác dụng phụ của thuốc cũng là một phần quan trọng của quá trình sử dụng thuốc.

3. Khái niệm GPP

Good Pharmacy Practice (GPP) hay Thực hành nhà thuốc tốt là trái tim của nghề dược; quả thực đó là bản chất của nghề. GPP là hoạt động của ngành dược, cụ thể là các nhà thuốc nhằm đáp ứng nhu cầu của những người sử dụng dịch vụ của các dược sỹ để cung cấp dịch vụ chăm sóc tối ưu, dựa trên bằng chứng về hiệu quả chăm sóc sức khỏe. Để hỗ trợ việc thực hành này. điều cần thiết là phải có khung quốc gia về tiêu chuẩn chất lượng và hướng dẫn cụ thể, chi tiết.

4. Quy định của GPP

+ GPP yêu cầu mối quan tâm đầu tiên của mọi dược sỹ trong tất cả các cơ sở là phúc lợi của bệnh nhân.
+ GPP yêu cầu cốt lõi của hoạt động dược là giúp bệnh nhân sử dụng thuốc tốt nhất. Nhiệm vụ cơ bản bao gồm cung cấp thuốc và các sản phẩm chăm sóc sức khỏe khác có chất lượng đảm bảo, cung cấp thông tin và tư vấn phù hợp cho bệnh nhân, kiểm soát việc sử dụng thuốc nếu được yêu cầu và theo dõi các ảnh hưởng của việc sử dụng thuốc.
+ GPP yêu cầu một phần không thể thiếu trong đóng góp của dược sĩ là việc thúc đẩy kê đơn hợp lý và kinh tế cho bệnh nhân, cũng như phân phối chuẩn.
+ GPP yêu cầu rằng mục tiêu của từng yếu tố của dịch vụ dược phẩm có liên quan đến bệnh nhân, được bảo vệ rõ ràng và được truyền đạt hiệu quả đến tất cả những người liên quan. Hợp tác đa ngành giữa các chuyên gia chăm sóc sức khỏe là yếu tố chính để cải thiện thành công sự an toàn của bệnh nhân.
Để đáp ứng các yêu cầu này, các điều kiện sau đây là cần thiết:
+ Sức khỏe của bệnh nhân phải là triết lý chính trong thực tiễn, mặc dù điều đó cũng chấp nhận rằng các yếu tố đạo đức và kinh tế cũng rất quan trọng;
+ Dược sỹ nên đưa ra quyết định về việc sử dụng thuốc. Cần có một hệ thống cho phép dược sĩ báo cáo và nhận phản hồi về các tác dụng phụ, vấn đề liên quan đến thuốc, thuốc lỗi, kháng thuốc hoặc lạm dụng thuốc, khiếm khuyết về chất lượng sản phẩm hoặc phát hiện sản phẩm giả. Báo cáo này có thể bao gồm thông tin về việc sử dụng thuốc được cung cấp bởi bệnh nhân hoặc các chuyên gia y tế, trực tiếp hoặc thông qua dược sỹ;
+ Mối quan hệ với các chuyên gia y tế khác, đặc biệt là các bác sĩ, nên được thiết lập như một quan hệ đối tác hợp tác trị liệu liên quan đến sự tin tưởng lẫn nhau và sự tự tin trong tất cả các vấn đề liên quan đến dược lý;
+ Mối quan hệ giữa các dược sỹ nên là những đồng nghiệp đang tìm cách cải thiện dịch vụ dược phẩm, thay vì coi nhau là đối thủ cạnh tranh;
+ Trong thực tế, các tổ chức, nhóm thực hành và các nhà quản lý dược nên chấp nhận chia sẻ trách nhiệm một cách rõ ràng để đánh giá và cải thiện chất lượng;
+ Dược sỹ cần lưu ý các thông tin y tế dược phẩm thiết yếu (nghĩa là chẩn đoán, kết quả xét nghiệm trong phòng thí nghiệm và tiền sử bệnh) về mỗi bệnh nhân. Thu thập những thông tin như vậy sẽ dễ dàng hơn nếu bệnh nhân chọn chỉ sử dụng một nhà thuốc hoặc nếu bệnh nhân đã có sẵn hồ sơ thuốc điều trị bệnh nhân;
+ Dược sỹ cần thông tin dựa trên bằng chứng, không thiên vị, toàn diện, khách quan và hiện tại về phương pháp trị liệu, thuốc men và các sản phẩm chăm sóc sức khỏe khác đang sử dụng, bao gồm cả nguy cơ môi trường do chất thải của thuốc gây ra;
+ Dược sỹ trong mỗi cơ sở thực hành nên chấp nhận trách nhiệm cá nhân để duy trì và đánh giá năng lực của chính họ trong suốt cuộc đời làm việc chuyên nghiệp của họ. Mặc dù tự giám sát là quan trọng, một yếu tố đánh giá và giám sát của các tổ chức chuyên nghiệp dược quốc gia cũng sẽ có liên quan trong việc đảm bảo dược sỹ duy trì tiêu chuẩn và tuân thủ
yêu cầu phát triển chuyên môn liên tục;
+ Các chương trình giáo dục để vào nghề nên giải quyết một cách thích hợp cả những thay đổi hiện tại và có thể thấy trước trong thực hành nhà thuốc trong tương lai; và
+ Các tiêu chuẩn quốc gia về GPP nên được chỉ định và phải được các học viên tuân thủ.

5. Thiết lập tiêu chuẩn cho GPP

GPP bao gồm các tiêu chuẩn thường vượt quá các tiêu chuẩn được đưa ra bởi luật pháp quốc gia. Hơn nữa, pháp luật hiếm khi đưa ra các hướng dẫn chính xác về cách các dịch vụ nên được sản xuất để đáp ứng các yêu cầu. Do đó, các hiệp hội nghề nghiệp dược phẩm quốc gia có vai trò trong việc thiết lập các tiêu chuẩn cần thiết cho GPP, bao gồm khung quản lý chất lượng và kế hoạch chiến lược để phát triển dịch vụ. Người ta cũng nhận thấy rằng trong việc xây dựng các tiêu chuẩn quốc gia về GPP, phải chú ý đến cả nhu cầu của người sử dụng dịch vụ chăm sóc sức khỏe và khả năng của các hệ thống chăm sóc sức khỏe quốc gia để hỗ trợ các dịch vụ này.
Giống như thực hành dược sẽ khác nhau giữa các quốc gia, nó cũng sẽ khác nhau giữa các địa điểm thực hành. Do đó, các tiêu chuẩn nên nhận ra tính duy nhất của các cơ sở hành nghề dược khác nhau. Ngoài ra, khi thuốc và nhu cầu thay đổi, các tiêu chuẩn nên thừa nhận các cách thức thực hành đang phát triển và cung cấp các hướng dẫn phát triển này mà không ảnh hưởng tiêu cực đến thực tế. Đồng thời, một giới hạn nên được thiết lập để thực hành trong giới hạn đó, để một số hoạt động không được coi là hành nghề dược phẩm và do đó, không nên bị loại bỏ (ngăn cấm).
Khi thiết lập các tiêu chuẩn tối thiểu về GPP, Liên đoàn dược phẩm quốc tế (The International Pharmaceutical Federation - viết tắt là FIP) nhấn mạnh tầm quan trọng của việc bảo vệ vai trò của dược sỹ, như mong đợi của bệnh nhân và xã hội. Thứ hai, các chức năng liên quan mà dược sỹ có trách nhiệm trực tiếp và trách nhiệm phải được xác định trong mỗi vai trò. Thứ ba, các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập, dựa trên nhu cầu chứng minh năng lực trong một tập hợp các hoạt động hỗ trợ từng chức năng và vai trò.
Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu cho mỗi hoạt động dựa trên các quy trình cần liên quan và được bảo vệ một cách thích hợp theo nhu cầu địa phương của môi trường hành nghề dược và nguyện vọng nghề nghiệp quốc gia. Tất cả các Hiệp hội ngành dược quốc gia cũng nên điều chỉnh các vai trò và chức năng này theo yêu cầu riêng của họ. Các hoạt động được liệt kê dưới đây có thể được bảo vệ và đo lường thêm bằng cách thiết lập các chỉ số về thực hành tốt trong bối cảnh quốc gia và có thể được cân nhắc bởi các ưu tiên thiết lập thực hành thực tế.
Chúng tôi đề nghị các Hiệp hội dược quốc gia xem xét các vai trò, chức năng và hoạt động sau đây cho dược sỹ khi thích hợp:

a. Vai trò số 1: Chuẩn bị, thu nhận, bảo quản, bảo đảm, phân phối, quản lý, tiêu thụ và loại bỏ các sản phẩm y tế
- Chức năng số 1: Chuẩn bị các chế phẩm thuốc và các sản phẩm y tế ngoài da (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ cần đảm bảo rằng các khu vực pha chế thuốc được thiết kế phù hợp để cho phép dễ dàng điều chế thuốc ngoài da và được duy trì theo cách giảm thiểu khả năng xảy ra lỗi thuốc và đảm bảo sự sạch sẽ và an toàn của các sản phẩm y tế.
+ Dược sỹ cần đảm bảo rằng các loại thuốc hỗn hợp luôn được chuẩn bị để tuân thủ các công thức bằng văn bản và tiêu chuẩn chất lượng đối với nguyên liệu thô, thiết bị và quy trình pha chế, bao gồm cả vô trùng khi thích hợp.
- Chức năng số 2: Thu thập, bảo quản và bảo đảm các chế phẩm thuốc và các sản phẩm y tế (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ chịu trách nhiệm mua sắm phải đảm bảo rằng quy trình mua sắm là minh bạch, chuyên nghiệp và đạo đức để thúc đẩy công bằng và để đảm bảo trách nhiệm giải trình cho các thực thể pháp lý và quản lý có liên quan.
+ Dược sỹ chịu trách nhiệm mua sắm phải đảm bảo rằng mua sắm được hỗ trợ bởi các nguyên tắc đảm bảo chất lượng mạnh mẽ để đảm bảo rằng thuốc không đạt tiêu chuẩn, không có giấy phép và giả mạo /thuốc giả không được mua hoặc cho phép vào hệ thống.
+ Dược sỹ chịu trách nhiệm mua sắm phải đảm bảo rằng mua sắm được hỗ trợ bởi một hệ thống thông tin đáng tin cậy cung cấp chính xác, kịp thời và thông tin có thể truy cập.
+ Dược sỹ nên thiết lập kế hoạch dự phòng cho tình trạng thiếu thuốc và mua hàng trong trường hợp khẩn cấp.
+ Dược sỹ cần đảm bảo rằng các điều kiện bảo quản thích hợp được cung cấp cho tất cả
thuốc, đặc biệt là các chất được kiểm soát, được sử dụng trong nhà thuốc hoặc cơ sở chăm sóc sức khỏe.
- Chức năng số 3: Phân phối các chế phẩm thuốc và các sản phẩm y tế (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ cần đảm bảo rằng tất cả các sản phẩm y tế, bao gồm cả mẫu thuốc, được xử lý và phân phối theo cách đảm bảo độ tin cậy và an toàn của thuốc
+ Dược sỹ nên thiết lập một hệ thống phân phối hiệu quả bao gồm một quy trình bằng văn bản, để thu hồi kịp thời và hiệu quả các sản phẩm y tế được biết đến hoặc bị nghi ngờ là khiếm khuyết hoặc giả mạo, với một người được chỉ định chịu trách nhiệm thu hồi.
+ Dược sỹ nên phát triển với các nhà sản xuất, bán buôn và chính phủ hoặc các cơ quan (nếu thích hợp) một kế hoạch truy cập để cung cấp không bị gián đoạn thuốc khi là một phần của chiến lược phòng chống thiên tai hoặc đại dịch.
+ Là một phần của chiến lược phòng chống thiên tai hoặc đại dịch, cơ quan quản lý dược quốc gia có thể giới thiệu các loại thuốc mới được ủy quyền cho tiếp thị với dữ liệu an toàn hạn chế; dược sỹ có trách nhiệm nhận thức được các vấn đề an toàn và đưa ra các cơ chế cần thiết để theo dõi sự xuất hiện của các tác dụng phụ.
- Chức năng số 4: Quản lý thuốc, vắc-xin và các loại thuốc tiêm khác (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ cần có vai trò trong việc chuẩn bị và quản lý thuốc, trong việc thiết lập các thủ tục trong công việc của họ đối với chính quyền, và trong việc theo dõi kết quả của việc dùng thuốc.
+ Dược sỹ nên có vai trò của một nhà giáo dục, người hỗ trợ và người tiêm chủng, do đó
góp phần phòng bệnh thông qua việc tham gia tiêm phòng các chương trình, bằng cách đảm bảo bảo hiểm tiêm chủng và cũng đảm bảo an toàn vắc-xin.
+ Dược sỹ nên tham gia vào các chương trình trị liệu được quan sát trực tiếp (DOT) trong các lĩnh vực như quản lý nghiện ma túy, HIV / AIDS, bệnh lao và các bệnh lây truyền qua đường tình dục, nếu áp dụng.

- Chức năng số 5: Pha chế các sản phẩm y tế (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ cần đảm bảo rằng cơ sở vật chất phù hợp, nhân viên được đào tạo, tiêu chuẩn
thực hành pha chế và thủ tục tài liệu được áp dụng trong các hiệu thuốc cho việc cung cấp và phân phối thuốc theo quy định và các sản phẩm chăm sóc sức khỏe khác.
+ Dược sỹ nên nhận định và đánh giá tất cả các đơn thuốc giấy hoặc điện tử nhận được, xem xét các khía cạnh trị liệu, xã hội, kinh tế và pháp lý của chỉ định trước khi cung cấp sản phẩm y tế cho bệnh nhân.
- Chức năng số 6: Loại bỏ các chế phẩm thuốc và các sản phẩm y tế (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ cần đảm bảo theo dõi thường xuyên việc kiểm kê thuốc và phải luôn luôn bao gồm các mẫu thuốc trong quá trình định kỳ kiểm tra và loại bỏ thuốc tồn kho đã hết hạn.
+ Dược sỹ cần đảm bảo rằng các sản phẩm y tế bị thu hồi, bao gồm cả thuốc mẫu, ngay lập tức được lưu trữ riêng biệt để xử lý và ngăn chặn phân phối hoặc phân phối lại.
+ Dược sỹ nên thiết lập một cách an toàn xử lý chất thải dược phẩm (bao bì, thuốc hỏng..) tại bệnh viện và / hoặc nhà thuốc cộng đồng để bệnh nhân và cộng đồng có thể được khuyến khích để trả lại thuốc đã hết hạn hoặc không mong muốn. Ngoài ra,
dược sỹ nên cung cấp thông tin phù hợp cho bệnh nhân về cách vứt bỏ thuốc hết hạn an toàn.
b. Vai trò 2: Quản lý hiệu quả việc điều trị bằng thuốc
- Chức năng số 1: Đánh giá tình trạng và nhu cầu sức khỏe của bệnh nhân (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ cần đảm bảo quản lý sức khỏe, phòng bệnh và hành vi lối sống khỏe mạnh được kết hợp vào quá trình đánh giá và chăm sóc bệnh nhân.
- Chức năng số 2: Quản lý trị liệu bằng thuốc cho bệnh nhân (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ nên duy trì quyền truy cập vào một cơ sở thích hợp liên quan đến việc sử dụng thuốc an toàn, hợp lý và hiệu quả về chi phí như sách tham khảo về thuốc, tạp chí, danh mục thuốc thiết yếu quốc gia và hướng dẫn điều trị tiêu chuẩn.
+ Dược sỹ cần đảm bảo rằng (các) hệ thống dược phẩm (địa phương, khu vực và/hoặc quốc gia) được liên kết với các hướng dẫn điều trị, phác đồ và điều trị tiêu chuẩn dựa trên bằng chứng tốt nhất có sẵn.
+ Dược sỹ cần có vai trò chính trong việc hỗ trợ các bác sĩ kê đơn về việc tiếp cận và
bằng chứng cho việc sử dụng thuốc tối ưu và phù hợp bao gồm cả yêu cầu giám sát các thông số và quy định điều chỉnh. Ở nơi thích hợp, dược sỹ nên cung cấp lời khuyên hoặc khuyến nghị cho người kê đơn điều trị bằng thuốc, bao gồm cả việc lựa chọn thuốc hoặc liều lượng thích hợp.
+ Dược sỹ nên có quyền truy cập, đóng góp và sử dụng tất cả các lâm sàng cần thiết và
dữ liệu bệnh nhân để phối hợp quản lý điều trị thuốc hiệu quả, đặc biệt là khi nhiều học viên chăm sóc sức khỏe có liên quan đến thuốc cho bệnh nhân trị liệu, và can thiệp nếu cần thiết.
+ Dược sỹ nên thiết lập một quy trình vận hành tiêu chuẩn để giới thiệu đến bác sĩ, chuyên gia hoặc các nhà cung cấp chăm sóc sức khỏe khác khi thích hợp.
+ Dược sỹ cần cung cấp dịch vụ chăm sóc liên tục bằng cách chuyển thông tin về
bệnh nhân dùng thuốc khi bệnh nhân di chuyển giữa các cơ sở chăm sóc sức khỏe.
- Chức năng số 3: Theo dõi tiến trình và kết quả của bệnh nhân (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ nên xem xét chẩn đoán bệnh nhân và nhu cầu cụ thể của bệnh nhân khi
đánh giá phản ứng của bệnh nhân với thuốc điều trị và can thiệp nếu cần thiết.
+ Dược sỹ nên ghi lại dữ liệu lâm sàng và dữ liệu về bệnh nhân để đánh giá và
theo dõi việc điều trị bằng thuốc và theo dõi kết quả điều trị của bệnh nhân.
- Chức năng số 4: Cung cấp thông tin về thuốc và các vấn đề liên quan đến sức khỏe (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ cần đảm bảo rằng trong mỗi hiệu thuốc đều có một nơi thích hợp để
thảo luận về thông tin quan trọng với khách hàng và bệnh nhân.

+ Dược sỹ nên cung cấp thông tin về sức khỏe, bệnh tật và thuốc men cho bệnh nhân để họ tham gia vào quá trình ra quyết định liên quan đến kế hoạch quản lý chăm sóc toàn diện. Thông tin này nên nhằm mục đích hỗ trợ tuân thủ điều trị và trao quyền cho bệnh nhân.
+ Dược sỹ nên chủ động trong việc giảm kháng kháng sinh bằng cách cung cấp thông tin về việc sử dụng thuốc chống vi trùng thích hợp cho người dùng và người kê đơn.
c. Vai trò 3: Duy trì và cải thiện hiệu quả
- Chức năng số 1: Lập kế hoạch và thực hiện chiến lược tiếp tục phát triển chuyên nghiệp để cải thiện hiệu suất hiện tại và tương lai (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ nên nhận thức giáo dục là trọn đời và có thể dùng để chứng minh về việc luôn được giáo dục thường xuyên hoặc tiếp tục phát triển để nâng cao kiến thức lâm sàng, kỹ năng và hiệu suất.
+ Dược sỹ nên thực hiện các bước để cập nhật kiến thức và kỹ năng về liệu pháp bổ sung và thay thế như thuốc truyền thống của Trung Quốc, bổ sung sức khỏe, châm cứu, vi lượng đồng căn và bệnh lý tự nhiên.
+ Dược sỹ nên thực hiện các bước để cập nhật kiến thức và tham gia vào triển khai công nghệ mới và tự động hóa trong thực hành dược ở bất kỳ đâu khả thi.
+ Dược sỹ nên thực hiện các bước để được thông báo và cập nhật kiến thức về
thay đổi thông tin về các sản phẩm y tế.
d. Vai trò 4: Góp phần nâng cao hiệu quả của hệ thống chăm sóc sức khỏe và sức khỏe cộng đồng
- Chức năng số 1: Phổ biến thông tin được đánh giá về thuốc và các khía cạnh khác nhau của việc tự chăm sóc (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ cần đảm bảo rằng thông tin cung cấp cho bệnh nhân, các chuyên gia chăm sóc sức khỏe khác và cộng đồng là dựa trên bằng chứng, khách quan, dễ hiểu, không gây dị ứng, chính xác và phù hợp.
+ Dược sỹ nên phát triển và/hoặc sử dụng các tài liệu giáo dục để quản lý sức khỏe, tăng cường sức khỏe và các chương trình phòng chống bệnh tật áp dụng cho nhiều nhóm bệnh nhân, nhóm tuổi và trình độ hiểu biết về sức khỏe.

+ Dược sĩ nên hỗ trợ bệnh nhân và nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc của họ để thu thập các dữ liệu phân tích để đáp ứng nhu cầu cá nhân của bệnh nhân.
- Chức năng số 2: Tham gia vào các hoạt động và dịch vụ chăm sóc phòng ngừa (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ nên tham gia vào các hoạt động chăm sóc phòng ngừa nhằm thúc đẩy sức khỏe cộng đồng và ngăn ngừa bệnh tật, tức là trong các lĩnh vực như cai thuốc lá, phòng tránh truyền nhiễm và bệnh lây truyền qua đường tình dục.
+ Dược sỹ nên cung cấp dịch vụ xét nghiệm, nếu có thể, và các hoạt động kiểm tra sức khỏe khác cho bệnh nhân có nguy cơ mắc bệnh cao hơn.
- Chức năng số 3: Tuân thủ các nghĩa vụ, hướng dẫn chuyên môn quốc gia và luật pháp (Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ nên thực hiện các bước để đảm bảo rằng họ tuân thủ các quy định của
quy tắc đạo đức quốc gia cho dược sĩ.
- Chức năng số 4: Ủng hộ và hỗ trợ các chính sách quốc gia giúp tăng cường sức khỏe
(Các tiêu chuẩn quốc gia tối thiểu nên được thiết lập cho các hoạt động này)
+ Dược sỹ nên đóng góp cho các cộng đồng và tổ chức chuyên nghiệp để thúc đẩy,
đánh giá và cải thiện sức khỏe xã hội.
+ Dược sỹ nên hợp tác với các chuyên gia chăm sóc sức khỏe khác để nâng cao sức khỏe cộng đồng.

Xem thêm bài viết về GMP là gì?, GSP là gì?, GLP là gì?, GDP là gì?

Từ khóa: